📣 MÌNH VIẾT BÀI NÀY ĐỂ ĐÒI LẠI 7 TRIỆU 500 NGHÌN & MỘT MẢNH LÒNG TIN ĐÃ BỊ ĐẠT ĂN MÒN
Hôm nay mình chính thức viết bài này không phải để kể lể, không phải để than thở chuyện tình cảm – mà là để nhắc tên một kẻ lấy tình yêu làm bình phong, lấy sự tử tế của người khác làm cây rút tiền cho bản thân.
🧍♂️ Nhân vật chính: HOÀNG THÀNH ĐẠT, địa chỉ ngõ 488 Bạch Mai, Hai Bà Trưng -Hà Nội
– Giáo viên dạy bóng rổ,
– Ưa mặc đồ thể thao,
– Nhưng tâm hồn thì rách hơn cả jack.
Nếu ai quen Đạt, có thể bạn sẽ thấy một người “thân thiện, nhiệt tình, đàn ông thể thao”… Nhưng ở phía sau, là nợ nần xã hội đen, cắm điện thoại đều như vắt chanh, cá độ không ngừng nghỉ, và sau cùng là đem bạn gái ra làm cây ATM biết nói.
💸 CÂU CHUYỆN VỀ 7 TRIỆU 500 NGHÌN – KHÔNG CHO VAY, NHƯNG MẤT HẾT
Chỉ vì quá tin tưởng và ngây thơ nên đã bị Đạt dắt như một chú 🐮.
Lần đó Đạt trên xe taxi đi cùng mình từ chỗ nghỉ lên bến, lúc gần tới bến hắn thủ thỉ bên tai mình “anh biết là hơi dở nhưng em gửi tiền taxi được không”,
mình cũng nghĩ là thôi không sao, em gửi cũng được. Nhưng sau khi mình lên xe nằm, thấy hắn cứ đứng đấy nhìn mình mãi, tưởng thương nhớ mình nên chưa muốn đi về, ai ngờ hắn làm gì có tiền mà đi taxi về. Mình thấy cũng tội nên chuyển 200K để “giúp anh về nhà cho đỡ cực”.
Rồi sau đó có 2 lần mình xuống Hà Nội quê hương thân yêu của ảnh để thăm ảnh , ảnh bảo sẽ chủ động tìm phòng cho mình ở và trả tiền phòng cho mình – nghe cũng cảm động lắm chứ.
Cho tới khi mình ngồi xe khách lắc lư gần về tới nơi ảnh đã đặt phòng, thì nhận được tin nhắn:
“Em chuyển trước nhé, sếp anh chưa trả lương.” ngày 15 có lương anh chuyển em ngay.
Vâng. Vẫn là bài cũ – ‘trả sau’ – nhưng không bao giờ có cái ‘sau’ đó.
🚽 MÓN “ĐẶC SẢN” CỦA ĐẠT: TRỐN TRẢ TIỀN NHANH NHƯ TỐC ĐỘ TÀO THÁO RƯỢT
Không biết bao nhiêu lần mỗi khi 2 đứa đi ăn hay đi bất kì đâu chỉ cần tới bước thanh toán là y như rằng ngoảnh mặt lại chỉ thấy chỗ ngồi của Đạt trống rỗng. Và tất nhiên, chỗ trú ẩn an toàn nhất chính là NHÀ VỆ SINH, đồng thời mình cũng nhận được dòng tin:
→ “Anh đi vệ sinh tí nha, em đợi anh xíu.” lát xong ra a trả cho :))
Và xong, 15p – 30p có lần lên tới cả tiếng trôi qua mà Đạt vẫn chưa chịu bước ra khỏi toa-lét , nên mình “lại” ngậm ngùi ôm hóa đơn vào lòng.
Ngay khi tiếng thanh toán thành công vang lên … ôi lạ kì thay Đạt nhanh chóng bước ra từ chiếc toa-lét ấy, trong thời chiến thì đấy gọi là “chiến dịch hoàn toàn thắng lợi”.
(mà có lần hắn éo vào toa lét thì lại có bài dính ghế, cứ ngồi lì ở đấy, mình biết bài nên cũng ngồi lì đấy y như hắn, nhưng thấy nhân viên dòm hoài nên đành nhấc mông dậy thì ngay lập tức hắn cũng ngồi dậy nhưng chỉ lò dò đi sau mình, mình vừa rút tiền ra thanh toán vừa nghĩ kay vãi nhái)
Suy cho cùng sau tất cả mình nhận ra rằng:
Đi ăn – mình trả.
Đi chơi – mình thanh toán.
Đi bida – mình móc ví.
Mỗi lần vài trăm, vài trăm, rồi đến tiền triệu mình vẫn vui vẻ trả vì nghĩ yêu đương, ai trả cũng vậy ^^
🎰 TỪ YÊU ĐẾN 🐠 ĐỘ – TỪ BẠN GÁI THÀNH “KÈO THƠM”
Không chỉ chơi thể thao giỏi mà đến 🐠 độ cờ bạ:c Đạt cũng rất sành. Nhưng rất tiếc tài năng thể thao lại không áp dụng sang đỏ đen được và cuối cùng Đạt đã thua trắng tay – rồi quay sang “vay nóng” từ người yêu.
Cứ mỗi lần vay nóng Đạt lại bảo “sắp có tiền, sắp có lương…”, nhưng thật ra là sắp có nạn nhân mới, chính là cua được người mới để mượn tiền.
Bao lần thủ thỉ anh đang khó khăn, em chuyển anh 500, 1 triệu được không, mình thấy thương nên cũng chuyển.
Dần dần mình cảm thấy bản thân vừa có vai trò là bạn gái, vừa là “trợ lý tài chính”, vừa là cái máy tự động “chuyển khoản không tính lãi”.
Mình cho vay vì mình tin hắn sẽ biết xấu hổ mà trả. Nhưng không, hoàn toàn không. Cứ mỗi khi mình hỏi hoặc nhắc về số tiền Đạt nợ mình là hắn im lặng, seen tin nhắn không rep, không nghe call và nghĩ mình sẽ vì yêu mà bỏ qua số tiền đã cho vay đó.
🏫 SỰ NGHIỆP? CŨNG BÊ BẾT NHƯ LƯƠNG TÂM
Chỉ vì đam mê đỏ đen nên Đạt đã bị trung tâm thể thao Kiến Vàng Hà Giang nơi Đạt từng tham gia giảng dạy đuổi thẳng cổ.
Vì sao?
Vì bọn xã hội đen gọi điện tới tận nơi, đứng chờ ngoài sân, đòi tiền như đòi nợ giang hồ.
Người ta tới dạy trẻ – hắn tới để lừa tình và lừa tiền.
💔 CÚ LỪA CUỐI CÙNG – “ANH TRẢ NỢ RỒI EM CHO ANH CƠ HỘI NHÉ?”
Sau tất cả, hắn còn nói một câu khiến mình suýt mềm lòng:
“Nếu bây giờ anh trả được hết số tiền anh nợ em…em cho anh một cơ hội để mình bắt đầu lại được không”
Nghe cũng có vẻ “biết điều”.
Cho tới khi mình nói thật – em có người mới rồi.
Và đoán xem?
Hắn bùng nợ. Không một lời. Không một đồng. Không một câu xin lỗi.
Bởi vì biết có trả cũng không có lại được em nữa – nên thôi, khỏi trả.
LỜI KẾT – KHÔNG PHẢI ĐỂ NHỤC MÀ LÀ ĐỂ NHỚ
Mình viết bài này không để ai “quê”.
Mình viết để ai đó biết xấu hổ, nếu còn biết.
Mình viết để những người yêu lầm như mình thấy được bộ mặt thật của một kẻ đi qua cuộc đời người khác – chỉ để mang theo nợ và dối trá.
7 triệu 500 nghìn không làm mình nghèo.
Nhưng làm Đạt nhỏ lại trong mắt mình – mãi mãi.
Nếu anh Đạt có đọc bài này:
– Đừng trả lời.
– Đừng xin lỗi.
– Hãy chuyển khoản.
Còn nếu vẫn không muốn trả?
Cứ yên tâm. Facebook em ghim bài. TikTok em dựng clip. Và mỗi mùa bóng rổ, em lại post lại. Cho đúng nghề.





















