
Sáng 31.10, trong giờ ra chơi, em N.T.A.T (học sinh lớp 10) đang ngồi trong phòng học, bất ngờ bị một nhóm học sinh lớp 11 vào hành hung.
Sau một ngày cấp cứu tại Bệnh viện Nhi Thanh Hóa, do vết thương quá nặng, tiên lượng xấu nên chiều 1.11, gia đình đã xin đưa em T. về nhà.
Thêm một vụ bạo lực học đường kinh hoàng, gây hoang mang trong phụ huynh, học sinh và cộng đồng xã hội.
Ngày 17.10 vừa qua, một vụ bạo lực học đường xảy ra ở Thanh Hóa làm chấn động dư luận. Nam sinh P.T.B.N lớp 11A9 dùng dao đâm L.Q.H lớp 12A8 Trường THPT Đặng Thai Mai dẫn đến tử vong.
Không có bất kỳ lý do gì để giải thích cho chuyện học sinh đánh bạn học dẫn đến tử vong.
Học sinh có thể xích mích, cãi nhau, cũng có thể đánh nhau, nhưng sử dụng bạo lực, hành động côn đồ là rất không bình thường.
Nếu thỉnh thoảng có một vụ bạo lực học đường, còn có thể cho rằng chỉ là hiện tượng cá biệt. Nhưng liên tục xảy ra bạo lực học đường, hậu quả nghiêm trọng, thì đó là tình trạng phổ biến.
Nạn nhân của bạo lực học đường bị hành hạ thân xác, nhưng nguy hiểm hơn là bị chấn thương tâm lý, nỗi ám ảnh bạo lực kéo dài, ảnh hưởng đến phát triển thể chất và tinh thần.
Cần lưu ý, bạo lực học đường không chỉ là học sinh đánh nhau, mà còn nhiều vụ học sinh hành hung giáo viên, phụ huynh vào tận trường học đánh thầy giáo.
Bạo lực học đường ngày càng lan rộng và manh động, khiến cho học sinh, phụ huynh sợ hãi, thầy cô bất an khi lên lớp.
Khi bạo lực học đường trở thành phổ biến, nhiều học sinh bị thương tật, bị tử vong, cho thấy các biện pháp ngăn chặn không hiệu quả, cần phải có biện pháp phù hợp hơn.
Vậy thì chúng ta phải làm gì để ngăn chặn?
Nhiều ý kiến cho rằng, Thông tư 19 quy định hình thức kỷ luật cao nhất với học sinh là viết bản tự kiểm điểm. Điều này không phù hợp với thực tế, cần phải thay đổi.
Phải điều chỉnh để có mức xử lý kỷ luật học sinh cá biệt nặng hơn, nếu nhẹ quá là vô tình nuông chiều hành vi bạo lực trong học đường.
Phải tính đến hình thức đưa học sinh cá biệt đi học ở các trường giáo dưỡng để có chương trình giáo dục và tư vấn tâm lý phù hợp với nhóm đối tượng này.
Đối với các trường hợp gây hậu quả đủ để chịu trách nhiệm hình sự, xử lý thật nghiêm để răn đe những em khác.
Giáo dục trẻ vị thành niên trên tinh thần nhân văn, nhưng giáo dục để một công dân biết tôn trọng sức khỏe của người khác và chấp hành nghiêm pháp luật chính là nhân văn.
Một điều quan trọng khác, người làm cha làm mẹ hãy chú trọng giáo dục gia đình. Cha mẹ không dạy dỗ con cái tử tế, hậu quả khó lường.